#ngayso3 Kỷ niệm tuổi thơ

Thử thách làm content marketing trong 21 ngày

VIẾT VỀ MỘT KỈ NIỆM TUỔI THƠ KHIẾN BẠN NHỚ MÃI KHÔNG QUÊN

Vì chủ đề tình yêu và hôn nhân được mọi người yêu thích nên hôm nay tôi sẽ viết về mẹ tôi và tuổi thơ.
? Bố mẹ tôi cưới nhau năm 79 – lúc mẹ tôi mới 21 tuổi, năm 80 có chị tôi, 83 có tôi và 86 có em Minh.
Suốt 15 năm, từ 1979 đến 1994, bố tôi học và công tác ở Đại học Vinh, làm phó tiến sỹ ở Đại học Sư phạm Hà Nội (1989) và Tiến sỹ ở Đại học Paris 6 (1990-1993), Pháp. 1994 làm Nghiên cứu viên ở Ý.
?‍?‍?‍? Năm 1989, bố tôi về và nói với mẹ rằng: 10 năm anh cưới em, không biết anh ở nhà có được 1 tháng không ?
Mẹ tôi đáp rằng: anh muốn đi học thì cứ học cho thoải mái đi, việc nhà em lo được.
Gần như mẹ tôi là Single mom trong giai đoạn nuôi dạy chúng tôi.
?‍?‍?‍? Đến khi Bố tôi về sống cùng – 1995 (lớp 6) thì tôi đã định hình nhân cách, đi học trường chuyên và tự lập phòng cách sống rồi
? Và hôm nay, tôi sẽ chia sẻ với các bạn các cảm giác và vấn đề tôi gặp phải khi là 1 đứa con lớn lên trong vòng tay của mẹ – like a Single mom.
?

? Cảm giác đầu tiên khi tôi nhớ về tuổi thơ là ấm ức vì luôn bị bắt nạt – đặc biệt là giai đoạn còn sống ở Diễn Châu Nghệ an đến 1990 – khi vào lớp 1.

Thời bao cấp, mẹ tôi là giáo viên Toán – phải dành dụm tiền bạc cho chồng đi học ở xa, nên đương nhiên nhà tôi rất nghèo.
Mọi người còn ví nhà tôi như nhà chị Dậu ? . Một cái nhà khó khăn nhất ở một xã nghèo nhất tại Nghệ An các bạn ạ.
Có lẽ nghèo đói là nguyên nhân của cái ác và bạo lực ?
?‍?‍?‍? Nhà tôi thường bị một số hàng xóm bắt nạt.
Bố mẹ họ thì bắt nạt mẹ tôi
Và các anh em của họ thì bắt nạt, đánh đập tôi.
Cách xử lý của mẹ tôi rất đơn giản: con ở nhà đi, đừng đi chơi với chúng nó nữa.
????Và tôi răm rắp nghe theo – thế là đánh mất tuổi thơ.
Tôi hoàn toàn không có khả năng chơi với trẻ con và cũng không biết chơi một trò nào cả ?
?May mà có cô vợ xinh đẹp đảm đang và cả ông bà ngoại ở gần hỗ trợ chăm sóc con + chơi cùng con chứ không thì quá gay go.
?Ồ – nịnh vợ có phải là 1 hành vi đáng được làm luận án tiến sỹ không nhỉ ? Tôi thì quen miệng rồi, cai mãi không được ?
?
Sau này khi vào thành phố Vinh – từ tháng 9-1990, tôi vẫn bị bắt nạt nhưng ít hơn.
Cách đối phó với việc bị bắt nạt vẫn là ít đi chơi hơn, ngồi ở nhà học thật giỏi – vượt xa cái lũ bạn đó đi, để chúng nó không dám đánh mình nữa.
?

? Cái mất đi là không có tuổi thơ, nhưng tôi lại được khai sáng một thế thới khác – thế giới của mẹ và tâm sự của phụ nữ

Cả nhà ca hát suốt ngày đêm – nghèo mà vui:
“Bao giờ cho tới tháng năm
Mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao
Ngân hà chảy ngược lên cao
Quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm
Bờ ao đom đóm chập chờn
Trong leo lẻo những vui buồn xa xôi”
4 mẹ con nằm chung một cái giường nhỏ và ai cũng muốn được nằm cạnh mẹ để cùng hát với mẹ.
2 anh em chúng tôi thường thắng thế và đẩy bà chị ra xa ?
?

? Là Thạc sỹ toán học, mẹ tôi tư duy logic, dạy cách tư duy, cách đặt vấn đề và giải quyết khoa học nó.

Tư duy khá hiện đại và khá giống với chương trình của các khóa học phát triển bản thân được dạy hiện nay.
Tôi có nghe vài khóa và thấy nó chả khác gì những thứ mẹ tôi dạy cách đây 30 năm.
?‍?‍?‍?Ngay từ lúc 4 tuổi, trong bữa ăn gia đình, bố tôi đã coi chúng tôi như người lớn, lần lượt hỏi ý kiến và tôn trọng mọi suy nghĩ của mỗi người.
?
?‍?‍?‍?Chúng tôi được khuyến khích nói ra quan điểm của bản thân, không bao giờ phải sợ sệt hay ngại ngùng khi bày tỏ quan điểm – dù là trái chiều khi đứng trước đám đông.
Mọi việc sẽ được bàn bạc trong bữa ăn gia đình, khi có đông đủ mọi người.
?
“Từ trực quan sinh động đến tư duy trừu tượng và trở về thực tiễn” – là những điều mà tôi được nghe từ lúc 7-8 tuổi và tôi vẫn đang vận dụng nó.
Hoàng Trung là 1 ông cụ non từ bé ?
Từ lớp 2, năm 1991, hầu như mẹ tôi không cần dạy gì nữa – vì tôi đã tự học, tự lựa chọn con đường của mình.
Rồi đến lớp 4, tôi tự đi thi học sinh giỏi thành phố.
Lớp 5 thì bắt đầu vào trường chuyên
?

Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ. Một tay làm nhà 10 lần !

Năm 1990, khi thấy chúng tôi đã lớn mà ở quê thì trẻ con hàng xóm cứ rủ đi chơi nên đã quyết định bán nhà ở Diễn Châu khi bố tôi còn ở Ba Lan.
Đến khi bố về thì nhà bán xong rồi và bố tôi bắt buộc phải đưa cả nhà vào Vinh.
Kể ra cũng không kém mẹ Mạnh Tử bao nhiêu.
? Mẹ tôi là người kiên cường. Bị bệnh Thấp khớp đớp tim từ khi là sinh viên . Viêm tai giữa và thủng 2 màng nhĩ từ khi 3 tuổi, có một giai đoạn còn viên mắt hột nặng nữa. Bằng một cách thần kỳ nào đó, mẹ tôi đã vượt qua.
? Mẹ tôi là người nhân từ. Tử 1997 đến nay, mẹ tôi ăn chay trường.
? Mẹ tôi là người thật thà, dễ tin người, dễ bị lừa ?
?Mẹ tôi là người thẳng thắn, không để khó chịu trong lòng ?
?Chúng tôi học được những điều đó từ mẹ.
Nhưng điều quan trọng nhất mẹ tôi dạy cho tôi chính là những suy nghĩ và tâm sự của người phụ nữ.
Trước mọi việc xẩy ra, mẹ tôi đều trò chuyện bàn bạc, phân tích nhiều chiều và nói ra logic trong suy nghĩ của mình cho chúng tôi nghe – để hiểu và thương.
Mẹ thường nói rằng: Nuôi lợn để lấy mỡ, nuôi người để làm bạn.
Có lẽ những điều đó ăn sâu vào trong suy nghĩ của tôi – nên đến giờ tôi tin là sự thỏa mãn về tinh thần quan trọng hơn sự đủ đầy về vật chất.

???Quan trọng là hiểu và thông cảm lẫn nhau, còn khó khăn nào cũng sẽ vượt qua thôi.

Tỉ lệ ly hôn thực tế 31-40%, nên càng ngày sẽ càng có nhiều Single mom. Và tôi mong rằng, các bà mẹ đơn thân hãy dành nhiều thời gian tâm sự với con trai của mình. Để các cháu hiểu mong muốn thực sự của mẹ nó và hiểu hơn người vợ trong tương lai.
Khi tôi khởi nghiệp với Orenji, mấy thằng bạn học chuyên Toán, Tin, Kỹ thuật với tôi đều cười và không thể tin là tôi có thể thành công.
Nhưng đúng là những điều bạn được học từ TIỀM THỨC, được học từ thuở bé sẽ quyết định thành công của bạn trong tương lai !
Bạn bè của tôi, những ai chưa được trải nghiệm Orenji – tình yêu dành cho phụ nữ – hãy để tôi tặng vài sản phẩm, cùng trải nghiệm tâm sự của một thằng con trai vẫn luôn thần tượng mẹ mình nào !
Đây là bức ảnh mới nhất của gia đình chúng tôi
#ngayso3 #HoangTrungOrenji #ngay27052022? ??
Nhắn tin để đặt hàng, Orenji sẽ liên lạc lại